22 April, 2012

Trường Tôi

Hôm nay ở cái entry này mình mới giải thích rằng vì sao blog nhà mình có tên gọi là "bếp nhà gà", đơn giản thôi vì cuộc sống hằng ngày hai vợ chồng mình ít khi gọi tên, xưng anh-em mà hay xưng gà trống- gà mái. Ai mới nghe qua thì chắc là thấy hơi "kinh dị" cộng thệm chút " sến" nhưng nghe hoài sẽ thấy bình thường như "cân đường hộp sữa" thế thôi! Tên gọi này đã bắt đầu từ hơn 4 năm về trước, lúc hai đứa mới quen nhau. Dù ở xa nhau nhưng ông xã nhà mình cứ như "con gà trống", sáng sáng đều gọi mình dậy đi học, đi làm, đều đặn mỗi ngày và đúng giờ như thế, tự bao giờ mình đã gọi anh là "gà trống", thế là mình nghiễm nhiên trở thành "gà mái". Người ta yêu nhau gọi nhau với những tên gọi mĩ miều, nào "gấu con của anh, thỏ yêu của anh" nào là "heo con bé nhỏ", còn hai đứa mình thì cứ gà mái- gà trống, vậy mà đều đặn đã hơn 4 năm nay rồi vẫn thế.
Đến khi 2 con gà trở thành 1 gia đình thì gia đình ấy nghiễm nhiên trở thành gia đình gà, còn cái bếp nhà mình cũng trở thành BẾP NHÀ GÀ thế thôi! Còn sao lại là bếp ư? Cái bếp theo mình là nơi bắt nguồn của yêu thương, là nơi bếp hồng luôn đỏ lửa ấm nồng, để mỗi ngày luôn có những món ăn ngon, đầy ắp yêu thương được nấu và gia đình sẽ được quây quần bên nhau sau những buổi làm việc, học tập mệt mỏi! Bởi thế bếp nhà mình nói không quá nhưng đa số mỗi ngày đều được đỏ lửa. Mình muốn lập blog với tên BẾP NHÀ GÀ để lưu giữ lại những món ăn ngon, những khoảnh khắc yêu thương, và những kỉ niệm hằng ngày, những điều đơn giản, nhưng sẽ luôn là một dấu ấn khó quên trong đời để mà luôn nâng niu và gìn giữ.
Hôm nay thì ở entry này sẽ không có món ăn nào cả, chỉ là chia sẻ một chút về một ngôi trường, ngôi trường trước đây mình vẫn gọi là University of nevada, reno- còn bây giờ thì được rút gọn hơn chỉ bởi hai tiếng "trường tôi". "Trường tôi"cũng là ngôi trường của anh- ông xã, đã từng học, và có thể cũng là ngôi trường mà sau này con cái 2 đứa sẽ theo học (xa xôi quá nhỉ ^^).

 Mình đã tìm hiểu về trường từ những ngày còn ở Việt Nam, qua internet, qua báo và qua lời anh kể. Mình tìm hiểu và có ý muốn được vào học khi mình rất muốn học MBA ở Mỹ và khi chính thức quyết định làm vợ anh và sẽ qua sống tại Mỹ. Thật sự thì trước đây mình đã nghĩ rằng "uhm chắc cũng khó lắm", mình nghĩ khó khi suốt những năm tháng học trò và 4 năm đại học của mình trải qua ở Việt Nam, bây giờ "đùng 1 cái" lại muốn apply học master ở Mỹ, hơn thế mình chỉ có cơ hội apply vào 1 trường duy nhất, 1 là được, 2 là không. Vì đây là ngôi trường lớn nhất, uy tín nhất, gần nhất mà mình có thể apply. Cộng thêm chương trình MBA của trường ngày càng được đánh giá cao, tạp chí Businessweek đã xếp trong top 20 của toàn nước mỹ, và mới đây thì lọt vào top 5 bởi thế áp lực và lo lắng đè mình càng nhiều.. Nhưng chẳng phải ai đó đã nói rằng "đừng mong đợi điều gì đến nếu cứ ngồi một chỗ và không thử", uh thì thử, thử bằng cách ráng học, ráng lấy được những bằng cấp, chứng chỉ và các giấy tờ cần thiết để apply theo yêu cầu của trường. Và mọi thứ cũng êm xuôi, bằng sự cố gắng của bản thân, bằng sự động viên của gia đình, ông xã và chắc chắn là thêm may mắn được trời thương để rồi một ngày đẹp trời, hét to lên khi nhân được thư của trường đồng ý cho học. Đến nay thì đã trải qua 1 học kỳ với đủ trạng thái, cung bậc cảm xúc: lo lắng, căng thẳng, bỡ ngỡ, vui vẻ, thích nghi...giờ thì đã quen với ngôi trường này và sẽ tiếp tục chuẩn bị cho học kỳ hè, mùa thu..và cũng hy vọng như dự định trong vòng 2 năm sẽ lấy được bằng Master Of Business. Mình có chụp và có lấy một số hình ảnh từ internet về ngôi trường mình đang học, ngôi trường mình đã dần quen thuộc, và ngôi trường đang và chắc chắn sẽ cho mình những trải nghiệm và kiến thức bổ ích.
Cửa vào tòa nhà Business nơi mình học
Student Union

Thư viện trường nhìn từ xa
Một cái hồ rất thơ mộng trong trường
Những cành cây rủ hoa quanh hồ
Stadium của trường
Một lối đi






                                                 Và..Student ID của "con bé nhà quê" ^^



P/S: " Đời người được đo bằng tư tưởng và hành động chứ không phải bằng thời gian "
                                                                                                                         Emerson




No comments:

Cảm Ơn Bạn Đã Ghé Thăm Căn Bếp Nhỏ!

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...